Nhãn:

Hãy hôn em một lần

Nàng mặc chiếc váy đỏ, mái tóc xõa rối ngang vai. Khuôn mặt được trang điểm rất kĩ. Ở nàng toát lên một vẻ quyến rũ chết người. Lũ đàn ông trong phòng sale nhìn nàng hau háu. Người trầm trồ, kẻ ghen tị. Nàng được trả mức lương gấp ba lần chúng tôi với trách nhiệm nâng cao doanh số lên gấp ba lần. Những tiếng xì xầm lan ra ngày một rộng trong căn phòng này:


- “Đẹp thôi cũng chưa chắc đã tăng được doanh số đâu”

- “Đẹp có cách của đẹp. Cái cách mà lũ đàn ông chúng ta chẳng thể nào làm được......”

...........



Nàng vẫn điềm nhiên mỉm cười. Tự tin ngồi vào vị trí quản lý của mình. Tôi ngồi ngay sát lối ra vào của phòng nàng. Vào những buổi trưa rảnh việc, ở lại văn phòng, tôi vẫn chăm chú nhìn nàng. Nàng làm việc liên tục, miệt mài với những kế hoạch mạo hiểm. Mới chỉ hai mươi ngày nàng đến công ty, doanh số bán hàng đã tăng lên xấp xỉ 50%. Lũ đàn ông chúng tôi lúc đầu còn coi thường nàng, bất mãn vì phải làm lính của một cô gái trẻ hơn mình rất nhiều. Nhưng rất nhanh, nàng đã chinh phục tất cả bằng một năng lực làm việc và lãnh đạo tuyệt vời.

Nàng có một vị trí vững chắc trong công ty. Nàng được các sếp ưu ái. Tôi chỉ là một nhân viên quèn. Cả phòng chỉ còn tôi là chưa có bồ. Mọi người xui tôi cua nàng. Còn tôi, ngoài việc cuối tuần báo cáo công việc với nàng thì chưa bao giờ dám nói với  nàng câu nào. Ở nàng toát lên vẻ lạnh lẽo xa cách.

Cho đến một buổi tối liên hoan sinh nhật của một anh bạn trong phòng. Lần đầu tiên chúng tôi được thưởng thức giọng hát của nàng. Giọng hát ngọt ngào, đắm đuối của nàng khiến tôi giật mình. Giọng hát quen quen. Giọng hát tôi đã từng nghe từ đâu đó, rất xa.

Tiếng vỗ tay rào rào, reo hò cổ vũ. Nàng bước xuống ngồi vào chỗ trống bên cạnh tôi, đưa cho tôi một lon bia.



Nàng mặc chiếc váy đỏ, mái tóc xõa rối ngang vai. Khuôn mặt được trang điểm rất kĩ. Ở nàng toát lên một vẻ quyến rũ chết người. (ảnh minh họa)

- "Uống cùng tôi" – Nàng mỉm cười nói.

- "Sếp hát hay quá". – Tôi hơi bối rối.

- Gọi tôi là Na Vy được rồi. Ngoài giờ làm việc không cần gọi sếp này sếp nọ.

- À.... Được. Được thôi.... – Tôi bật lon bia uống luôn một hơi.

- Tôi hát hay chứ? – Nàng lại cười hỏi tôi.

 - Ừm.... Ừ.... Rất hay. Không ngờ sếp..... à, cô hát hay thế đấy.

Gần mười hai giờ chúng tôi mới tan cuộc vui. Tôi vừa bước ra khỏi cửa thì nàng kéo tay tôi lại:

- Tôi muốn đi uống thêm một lúc nữa. Anh đưa tôi đi được không?

Lúc đó tôi có thể từ chối, và đề nghị đưa nàng về nhà ngay nhưng không hiểu sao nhìn vào đôi mắt nàng. Tôi gật đầu đồng ý.



Tôi và nàng đến một quán bar nhỏ trên đường Bùi Viện. Nàng nói muốn nhảy. Nàng đưa tay ôm lấy vai tôi, lắc lư. Nhạc xập xềnh. Nàng ghé sát mặt mình vào mặt tôi. Mùi hương tóc của nàng khiến tôi lâng lâng. Nhảy chán, chúng tôi quay ra uống bia. Nàng chỉ cười và hỏi tôi những câu vu vơ. Tôi chỉ im lặng uống hết chai này đến chai khác. Không hiểu sao tôi không thể say nổi.

Tôi đưa nàng về đến nhà khi nàng đã say khướt. Tôi phải tìm mãi mới thấy chìa khóa phòng nàng để mở cửa. Tôi đặt nàng lên giường. Chiếc váy ngắn hở lưng nàng mặc hôm nay khiến nàng trông quyến rũ ngay cả khi nằm ngủ. Tôi ngồi trên giường, nhìn nàng rất lâu. Nàng trông thật lạ lẫm với hình ảnh tôi vẫn nhìn thấy trong mấy tháng qua tại văn phòng.

Không hiểu sao đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng. Tôi đưa tay chạm vào đôi môi khép hờ của nàng. Tôi bỗng muốn hôn nàng vô cùng. Đã bao lâu rồi tôi chưa hôn một người con gái nào. Nhưng tôi tự sỉ vả bản thân mình. Tôi không thể nào làm thế với nàng. Tôi kéo chăn đắp cho nàng, chực bước ra khỏi phòng. Bất chợt bàn tay nàng kéo tôi lại:

- Hãy ở lại với em.

- Na Vy? – Tôi gọi lên nàng.

- Ở lại với em. – Nàng nói giọng khẩn thiết, giữ chặt tay tôi. Nhưng tôi biết nàng đang say. Nàng hoàn toàn không biết tôi là ai. Tôi gỡ tay nàng ra khỏi tay mình, định bước khỏi phòng.

- Anh..... Anh có nhớ cô ấy không?

Tôi giật mình quay lại. Nàng đứng nhìn tôi bằng đôi mắt long lanh. Nhắc lại câu hỏi:

- Ba năm qua, anh có nhớ cô ấy chút nào không?

- Cô nói gì thế?

- Em chỉ muốn được anh hôn một lần trước khi trời sáng.



Không hiểu sao đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng. Tôi đưa tay chạm vào đôi môi khép hờ của nàng. Tôi bỗng muốn hôn nàng vô cùng. (Ảnh minh họa)

Tôi thấy choáng váng, không đứng vững nổi nữa. Tôi ngồi luôn xuống chiếc ghế sopha gần giường nàng.

- Em.....

- Anh đã cứu vớt cô gái ấy. Đã khiến cô ấy hiểu rằng cô ấy phải sống tiếp. Cô ấy đã yêu anh suốt hai năm nay..... – Nàng vẫn tiếp tục.

Hình ảnh của đêm đó, tôi không bao giờ quên. Người con gái bị vết chàm cả nửa khuôn mặt, đã cứu tôi khi tôi say khướt và bị chặn đánh trên đường về. Cô gái tôi không hề biết tên, cô gái đã cầu xin tôi một nụ hôn. Là cô gái đã ngồi hát cho tôi nghe bài hát mà chính ba năm sau nàng đã hát.

Nàng chạy lại ôm lấy tôi. Nước mắt nàng rơi ướt cả vai áo tôi.

- Là em đây..... Anh là nụ hôn đầu tiên của em. Em đã chờ đợi ngày có thể gặp lại anh từng giây từng phút..... Anh, Anh có thể hôn em thêm một lần nữa không?

Tôi ôm nàng bằng vòng tay xiết chặt của mình. Người con gái ba năm khiến tôi không thể quên được đang trong vòng tay tôi, vẫn giọng nói ấy, đôi môi ấy, ánh mắt ấy. Tôi nhận ra mình đã yêu nàng từ hai năm trước rồi.
Theo Khám Phá

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Học tiếng anh giao tiếp

Tổng số lượt xem trang

Translate