Nhãn:

Viết cho em- người tình của chồng chị !

Là một người vợ có ai không đau khi chồng phụ bạc. Là một phụ nữ có ai không bị tổn thương khi người yêu nắm tay người con gái khác."


Là một người vợ có ai không đau khi chồng phụ bạc. Là một phụ nữ có ai không bị tổn thương khi người yêu nắm tay người con gái khác. ” Không còn nước mắt để khóc, chị sống như người vô hồn trong 1 thời gian dài và không đủ sức để ôm hai đứa con bé bỏng vào lòng. Cả thể xác và tâm hồn như đã chết”.



Chị đã từng như thế. Nếu nói hiện tại chị không đau nữa thì không đúng nhưng chị thấy thương hại em hơn và thương cho mối tình của em và chồng chị. Chị đã tưởng mình không thể sống nổi, không thể bước tiếp nhưng tiếng gọi “mẹ ơi” hằng ngày khiến chị mạnh mẽ hơn. Chị sẽ buông tay để em thay chị nhận đau khổ về mình.

Đời không như là mơ em à, hiện thực phũ phàng sẽ kiến em mệt mỏi. Khi chị mang thai và ở cữ, em hạnh phúc bên chồng chị, hạnh phúc được xây dựng vì sự thiếu thốn tình dục. Thế có gọi là yêu. Và giờ đây khi em mang thai đứa con của chồng chị, chị lại là 1 phụ nữ xinh đẹp, chị đẹp không vì chân dài, hay bia rượu giỏi như em. Chị đẹp vì tự tin mình xứng đáng được người khác yêu thương mà không phải là chồng chị.

Em à! Gieo nhân nào gặp quả lấy. Chị biết và thương vì em đã, đang và sẽ trải qua những nỗi buồn, nỗi tủi thân, nỗi nhục khi không có chồng bên cạnh trong thời gian sinh đẻ và nếu có cũng chỉ là thoáng qua. Cái nỗi buồn mà trước đây chị cũng nếm trải. Như thế có hạnh phúc không em.



Em là người phụ nữ đáng thương hơn đáng trách, bởi giờ em chẳng còn gì ngoài chồng chị, thế nhưng chị không ngu đến nỗi ghét bỏ anh ấy để đẩy anh ấy đến với em dù trái tim chị không còn yêu nữa.Em biết không! Chị đã nói chuyện với bố mẹ em về cuộc đời chị, về những gì chị đã phải trải qua. Mẹ em đã khóc, chị hiểu vì chị cũng là phụ nữ; mẹ chị cũng đã ôm chị vào lòng và nói “Sao con phải khổ thế này, cứ khóc đi con, khóc để thoải mái hơn; con đừng im lặng như vậy mẹ sợ lắm”.

Chị thương ba mẹ em, những người tốt bụng. Họ xấu hổ không dám nhìn hàng xóm láng giềng vì sinh ra 1 người con như em. Và chị thương em vì giờ em không được bước chân về nhà, em đã mất tất cả để đánh đổi lấy hạnh phúc không tồn tại. Nhưng em không thể trách ai, vì trước khi em mang trong mình giọt máu của chồng chị, chị có đe dọa em, thậm chí còn cầu xin em đừng phá vỡ hạnh phúc gia đình chị nhưng em còn nhớ em nói gì với chị không “Chị thích làm gì thì cứ làm, em chẳng sợ “.

Và giờ đây. Khi hai mẹ con em đang phải sống trong căn phòng thuê chật hẹp, nóng bức mà đứa trẻ còn quá non nớt. Chị thương nhưng giờ chị phải kiếm tiền nuôi hai con chị mà cái việc đáng nhẽ ra chồng chị phải làm. Và chị biết chồng chị cũng chẳng có tiền để đưa cho em, nếu có thì là cắm xe hoặc đi vay lãi. Sống vậy có hạnh phúc không em.

Chị hiểu. Đứa trẻ không hề có tội, chị còn thương nó hơn, bởi con sinh ra từ bố mẹ không ra gì. Em và chồng chị đã nhẫn tâm mang con đến cuộc sống khốc nghiệt này, nơi mà con sẽ không được thừa nhận, nơi mà tờ giấy khai sinh sẽ không có tên ba nó và hơn hết khi con đủ nhận biết nó sẽ xấu hổ như thế nào khi bạn bè nói nó là đứa không cha. Vì chị cũng là 1 người mẹ.

Chị biết xã hội giờ hiện đại, em không ngại điều đó, nhưng khi con đủ trưởng thành con có hiểu cho 1 người mẹ như em và có nhận người cha như chồng chị. Và chị tin đến khi rời xa thế giới này liệu ba mẹ em có thể nhắm mắt vì lúc còn sống cứ phải cúi đầu.Nhưng giờ đã muộn.



Hãy cố gắng sống thật tốt em nhé, hãy tận hưởng những gì chị đã từng trải qua. Em sẽ hiểu vì sao trước đây chị phải hạ mình cầu xin em vì sự cố chấp và ương bướng của em. Chị phải cám ơn em và cám ơn chồng chị vì cho chị được yêu thêm 1 lần nữa. Yêu không có nghĩa chị đi bước nữa, mà yêu vì chị được sống là chính mình, không phải lo lắng, không phải hi sinh vì 1 người không xứng đáng.

Thế nhưng. Em có biết chồng chị nói gì với chị không “ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ VÌ MỘT NGƯỜI CON GÁI MÀ MẤT ĐI HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH, MẤT ĐI BẠN BÈ, HỌ HÀNG VÀ QUÊ HƯƠNG” Chị không còn tin đâu em vì lời nói này đã quá muộn nhưng chị nói vì “Mon gem tỉnh lại” sau 1 giấc mơ không có thực. Và tương lai khi con em biết nói, em sẽ rơi nước mắt vì những câu hỏi ngây thơ của con “Ba đi đâu hả mẹ?, Ba đi đâu mà lâu thể…..”.

Những câu hỏi mà chị thường xuyên phải trả lời con của chị. Vì lúc đấy, ba nó đang bên 1 người khác. Luật nhân quả không bỏ sót 1 ai, em hãy nhớ điều đấy. Chị sẽ cho chồng chị thời gian để chứng minh sự hối hận của anh ấy. Chị cũng sẽ không cấm chồng chị gặp con em. Nhưng chị chỉ tha thứ cho chồng chị khi anh ấy thực sự muốn quay về.

Và chị đang nhận thấy, anh ý đang lẩn trốn em. “MỘT THỜI GIAN NỮA THÔI RỒI CHÚNG TA SẼ ỔN”. Đàn ông là vậy đấy em. Chị không trách chồng chị cũng không trách em chỉ trách bản thân đã để chồng đến bên em, để em có cơ hội tự làm mình đau.

Giờ là lúc những thứ vốn thuộc về chị sẽ tự quay về, chị không níu kéo, không ép buộc. Chị sẽ cho chồng chị 1 cơ hội để chứng minh cho em thấy sai lầm của mình vì đã không nhận sự cầu xin của chị. Cả chị và em đều đau vì 1 người đàn ông không xứng đáng và ta cứ mãi làm khổ nhau.

Sống thật tốt em nhé!
Theo báo điện tử gia đình Việt Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Học tiếng anh giao tiếp

Tổng số lượt xem trang

Translate